Luân Tâm

58. trong giọt sương

Muốn khóc mà sao lệ cạn khô
Hàng cây xa lạ lá ngẩn ngơ
Chim không về nối mùa thương nhớ
Lủi thủi đi tìm lại tuổi thơ
Chỉ thấy mênh mông sóng bạc đầu
Sông sâu biển rộng cũng xa nhau
Tay không ôm được màu lưu luyến
Đầm ấm tuyệt vời không đớn đau!
Giọt nắng nghìn xưa đã không còn
Bóng ai chìm nổi bụi hoàng hôn
Phải chăng hoa héo hay tình héo
Trên nẽo chông gai lạnh tủi hờn!
Bị lưu đày hay tự đọa đày
Mà sao áo trắng vẫn còn bay
Mà sao trăng vẫn còn e thẹn
Sao bỗng không cho vẽ chân mày
Dù sao cũng bị thương nhiều rồi
Còn đâu chung bóng với chung đôi
Hai dòng suối nhỏ không ra biển
Rừng ngủ quên màu xanh lứa đôi!
Xin lỗi làm chi thêm tủi thân
Quá xa mà vẫn tưởng còn gần
Từ nay đường vắng mây che nón
Đom đóm chập chờn soi dấu chân!
Rồi cũng nhòa tan hết bụi mờ
Bên kia vách núi đá nằm trơ
Mong mưa, chờ nắng hay cào tuyết
Cỏ cháy đau lòng nhện hết tơ!
Hai trái tim còn nhịp giống không
Hay là một trái máu hết hồng
Trái kia nghẽn mạch vì thương nhớ
Bóng dáng con đò đã bỏ sông?
Một ngày gió lớn hẹn mưa to
Trời đất đảo điên gãy cánh cò
Trường giang nổi sóng đau tôm tép
Bọt nước nghẹn ngào ôm xác hoa!
Gửi lại người xưa chút tình buồn
Nắng vàng hiu hắt trong giọt sương
Vòng tay kỷ niệm tan thành gió
Đã hết sầu chung hết thiên đường?
Chui xuống bùn lầy xuống đất đen
Con trùn con dế lại làm quen
Rễ cây nhai mãi buồn răng cấm
Thôi! hết chờ trăng hết mong đèn!
Luân Tâm

 
MD 10/31/05

Được bạn: vdn 25.10.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "58. trong giọt sương"